Một chứng khoán được coi là có khả năng chuyển đổi thuận nghịch cao nếu
diễn ra ở thị trường có chiều sâu. Hình 1.5 thể hiện một thị trường có bề rộng
và có chiều sâu, và ở Hình 1.6 biểu hiện tại một thị trường hẹp và cạn.
Một chứng khoán được coi là có khả năng co dãn, nếu như số lượng
lệnh đặt bán và đặt mua không giảm, ngay khi có biến động về giá. Nêu với các
biên động về giá không làm cho lượng đặt mua và bán giảm đi, có nghĩa là, các
nhà kinh doanh sẽ không phổi đối phó với một danh mục chứng khoán không bán
được và do vậy, họ có thể duy trì “độ lệch giá” ở mức thấp.
Từ đó ta có thể nhận biết rằng, độ lệch về giá càng nhỏ làm cho
thị trường càng rộng, càng sâu và khả năng co dãn lớn. Ngược lại, nếu độ lệch
về giá lớn thì số nhà đầu tư với động cơ thông tin sẽ lớn hơn so với các nhà
đầu tư vì động cơ tìm kiếm thanh khoản. Rõ ràng, tại Hình 1.5, nhà kinh doanh
sẽ luôn kiếm được lợi nhuận nếu như giá cân bằng (Pe) đối với những chứng khoán
có giá nằm giữa giá đặt mua và giá chào bán, do họ có thể mua với giá thấp hơn
giá cân bằng và bán cao hơn giá cân bằng.
Phần lớn các nhà kinh doanh vì động cơ tìm kiếm thanh khoản đều
sẵn sàng chấp nhận các điều kiện như thê và do vậy, họ sẽ có được lợi nhuận từ
các nhà kinh doanh, từ động cơ thông tin nhưng lại thiếu thông tin và cũng do
vậy, họ thua thiệt hơn so với những người có thông tin đầy đủ.
Chính vì lẽ đó, các nhà kinh doanh mong muốn có được giá cả cân
bằng và nếu có biên động cũng không bao giờ nằm ngoài phạm vi của độ lệch giá
mua vào, bán ra mà họ kỳ vọng, và nếu độ lệch này quá rộng họ sẽ mất khả năng
cạnh tranh, và trong cạnh tranh, họ sẽ hứng chịu cảnh thua lỗ. Cách dùng để bảo
vệ trong một thị trường không ổn định là họ ấn định quy mô cho mỗi lần giao
dịch, ví dụ họ có thể chỉ thường xuyên báo giá cho 1.000 cổ phiếu thay vì báo
giá cho cả 10.000 cổ phiếu.
Từ khóa tìm kiếm nhiều: giáo trình quản trị tài
chính, thị
trường tài chính